Trong ấn tượng của PhùngKi, Thiệu Tình thủy nhưng vẫn là cô gái dịu dàng, với hành vi thường ngày củaThiệu Tình, anh chưa từng hoài nghi, đối với dây dưa gần đây của cô, Phùng Kicho rằng Thiệu Tình hồ đồ, hoặc là, do anh thật sự chưa cùng cô nói rõ ràng,tạo thành hiểu lầm, để chuẩn bị cho đợt huấn luyện gần nhất, Phùng Ki bận việcở doanh bộ đến hơn mười giờ mới hoàn thành, ngẩng đầu liền phát hiện Thiệu Tìnhmới vừa đi lại đã trở lại.
Phùng Ki không khỏi xoabóp huyệt thái dương co rút đau đớn, nếu có thể, anh thật hy vọng Thiệu Tìnhbiết khó mà lui, nhưng hiển nhiên không có khả năng, trong tay Thiệu Tình cầmkhay thức ăn, tràn ra một tươi cười ôn nhu: "Đói bụng chưa, em vừa rồi trởvề gói bánh trẻo, nghĩ chắc là anh chưa ăn gì, liền mang đến cho anh, còn đangnóng, anh mau ăn đi, còn có dưa chua anh thích ăn nhất nữa."
Phùng Ki nhíu nhíu mày,thì ra là trở về gói bánh trẻo, loại săn sóc hiền thục này, chính là lý dokhiến Phùng Ki động tâm trước đây, lúc đó, đây là thứ Phùng Ki luôn mong muốnhằng ngày, bình thường lại ấm áp, mà hiện tại, Phùng Ki lại chỉ cảm thấy rấtphiền toái, cô nàng này thực phiền toái.
Cũng không biết là thậtkhông rõ, hay là giả bộ hồ đồ, quan hệ của hai người ba năm trước rõ ràng đãchấm dứt, ái muội như vậy không hề có ý nghĩa.
Lưu Triệu ho khan mộttiếng, giương mắt quét Phùng Ki liếc mắt một cái, một cái liếc mắt này thật sựrất có hàm nghĩa, bộ đội trong doanh trại cũng điểm danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-phai-yeu-em/1329806/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.