Thiệu Tình đứng ở chỗ nàyđã lâu, ngày hôm qua cô đến thành phố B, việc có thể được điều đến nơi đây làmnhiệm vụ của một nữ văn công cũng không dễ dàng, cô biết chính mình ở trong mắtnam nhân rất gợi tình, là loại ai cũng có thể trèo lên, hèn mọn đê tiện cũngnhư một con chó cái, nhưng mà cô cao thượng hơn so với bọn anh nhiều lắm, ítnhất, cô luôn luôn dùng thực lực của chính mình từng bước một hướng lên trên,ai cô cũng không nợ.
Trước kia còn cảm thấy cóchút nợ với Phùng Ki, loại cảm giác áy náy không hiểu này theo cô đã nhiều năm,nếu không có chuyện của Thiệu Cương, đến bây giờ cô vẫn còn không biết, thì raPhùng Ki có bối cảnh cứng rắn như vậy, sau khi biết, cô bỗng nhiên cảm thấy áynáy mấy năm qua không đáng giá, tức giận, phẫn uất, tiếc nuối qua đi, hận ýđương nhiên nảy lên.
Cô hận Phùng Ki, càng hậnPhương Manh Manh, càng đừng nói là giàu có hay là dân thành phố, cô chính làkhông thể nhìn hai người này ở cùng một chỗ, nếu hai người bọn họ tốt đẹp nhưvậy, vậy cô thì thế nào, chuyện đã qua của cô cùng Phùng Ki tính là cái gì, chodù cô và Phùng Ki tan rã anh cũng không thể cùng Phương Manh Manh, dựa vào cáigì mà Phương Manh Manh đều có mọi thứ, cái gì cũng thuận lợi.
Từ xa Thiệu Tình đã thấyxe của Phùng Ki, vừa thấy anh bên kia kính chắn gió, cho tới bây giờ, ThiệuTình luôn thừa nhận Phùng Ki là chàng trai tương đối xuất sắc, bên trong khungxương rắn chắc cất giấu khí chất thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-phai-yeu-em/1329802/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.