Buổi ra mắt sản phẩm mới của Phong Hành được ấn định vào cuối năm.
Kết quả đại ngôn vẫn chưa được công bố chính thức, các tài khoản marketing nửa thật nửa giả tung ra một vài tin tức, không gây ra làn sóng gì lớn.
Ngược lại Triệu Mẫn, tin tức linh thông, đã nhắn tin chúc mừng Thích Dao ngay trong tối hôm đó. Giọng điệu chân thành, bình dị, không hề có vẻ xa cách.
Triệu Mẫn: 【Phải rồi, chuyện lần trước chị nói, em đã suy nghĩ đến đâu rồi?】
Thích Dao trầm ngâm giây lát, trước tiên gửi lời cảm ơn vì lời chúc mừng của cô ấy, sau đó lịch sự khách sáo trả lời mình vẫn chưa quyết định.
Đặt điện thoại xuống, tâm trí cô lại trôi đi đâu mất.
Sang năm là hợp đồng của cô sẽ hết hạn.
Nói thật, nghĩ kỹ lại thì Cừu Lãng cũng không tệ với cô. Từ năm hai mươi tuổi quay phim cùng nhau, quỹ đạo của cả hai cơ hồ là gắn chặt vào nhau.
Trước đây anh vừa làm đạo diễn vừa viết kịch bản, gần như một mình gánh vác toàn bộ đoàn phim. Sau đó lập công ty, ký hợp đồng với nghệ sĩ, tìm kiếm tài nguyên, từng bước từng bước đi lên.
Chỉ là không biết từ khi nào, chiếc áo sơ mi và hoodie mang đậm hơi thở sinh viên trên người anh đã bị thay thế bằng những bộ vest chỉnh tề. Anh dành phần lớn thời gian vùi mình trong những buổi tiệc bàn chuyện đầu tư, không còn là chàng đạo diễn trẻ ngồi sau màn hình giám sát ở trường quay ngoài trời, vài câu chỉ đạo ngắn gọn sắc bén khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sao-roi-xuong-te-dao/4701246/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.