Khoảng hơn ba giờ chiều Thương Mộ Nghiêm và Tịch Ngưng đã xuất phát đến sân bay thành phố A, tuy là nói thế nhưng thời gian bay đến đó ít nhất cũng phải mất gần một tiếng đi xe.
Trang phục Tịch Ngưng mang theo không ít, một vali là để đồ mặc hằng ngày, còn một vali là chuẩn bị trang phục để mặc khi đến hoạt động giao lưu ở dinh thự ấy, cất công chuẩn bị nhiều như vậy lại chẳng hữu dụng vào phút cuối.
Tịch Ngưng có nhận được tin nhắn của Tịch Khương, anh ấy báo cáo rằng bản thân đã ăn uống và uống thuốc đầy đủ, hiện tại đang chơi vài trò chơi hoạt động ngoài trời.
Khi nhận được tin nhắn, Tịch Ngưng vẫn còn ngủ say, cho nên khoảng tầm vài tiếng sau mới rep lại, khung trò chuyện sau đó vẫn không có động tĩnh gì.
Có lẽ là Tịch Khương đang bận không tiện trả lời.
Tịch Ngưng và Thương Mộ Nghiêm ngồi ở phòng chờ vip ở sân bay tầm hơn mười phút, khi nghe tiếng thông báo chuyến bay họ không nhanh không chậm tiến đến lối vào khoang máy bay.
Chuyến bay sau đó rất nhanh đã cất cánh, cả quãng đường đi ánh mắt Thương Mộ Nghiêm thỉnh thoảng liếc qua nhìn sắc mặt cô.
Tịch Ngưng vẫn luôn yên tĩnh nhắm mắt lại, không phát hiện ánh mắt của người đàn ông bên cạnh.
Gần đến tối Tịch Ngưng thức giấc do đói bụng, gương mặt cô vẫn còn mơ màng ngáy ngủ, dụi dụi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cô sau đó ngẩng đầu nhìn anh, Thương Mộ Nghiêm cũng chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3747557/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.