Đột ngột xung quanh chóp mũi cô toàn là mùi hương quen thuộc, là mùi thơm nhẹ nhàng thanh mát trên người anh.
Tịch Ngưng có thể cảm nhận cánh tay anh đang ôm chặt lấy eo cô.
Sau khi bình ổn cảm xúc cô bắt đầu vùng vẫy muốn đứng dậy, thậm chí sức lực cũng lớn hơn thường ngày không ít, nhưng vẫn không thể thoát khỏi vòng tay như niềng sắt của anh.
Giọng nói nam tính trầm thấp vang lên từ trên đỉnh đầu cô, trong giọng nói pha lẫn một chút buồn bực :"Tịch Ngưng.
Cơ thể Tịch Ngưng thoáng ngừng giẫy giụa.
Đôi con người sâu thẳm lại thêm sự ảm đạm, cánh tay dưới eo anh siết chặt, nhưng sức lực của cánh tay anh không hề làm cô bị đau, mà lại có cảm giác giống như..anh đang thận trọng ôm lấy bảo vật mình đang trân quý vậy.
Anh cúi người, môi lướt nhẹ làn da trên cổ cô, như muốn cùng cô hoà làm một, không còn một khe hở dư thừa nào.
Yết hầu Thương Mộ Nghiêm trượt lên hạ xuống :"Em có thể nghĩ đến cảm nhận của anh một chút không?"
Khoảng thời gian đầu Tịch Ngưng rời khỏi thế giới của anh thật giống như là địa ngục, cuộc sống vốn có thể có ánh sáng lại đột nhiên biến mất.
Như thể một kẻ đã quen với ánh sáng trước mặt, bất ngờ không thể tìm thấy ánh sáng, con đường trước mặt tâm tối và tương lai đầy sự mờ mịt.
Thời gian tám năm sau đó, Thương Mộ Nghiêm hận cô, nhưng lại kiềm lòng không được mà theo dõi cô suốt tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3734280/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.