Tịch Ngưng suy nghĩ một lát cảm thấy cái này thật phức tạp, liền ném nó ra sau đầu.
Toàn bộ hành lý và giấy tờ của cô đều đang ở chỗ Đường Lâm, Thương Mộ Nghiêm nói cũng không hẳn là sai, quả thật cô có chút không an tâm khi để đồ đạc cá nhân mình ở bên cạnh người đàn ông đó.
Qua đến gần trưa, lúc này Thương Mộ Nghiêm đang bận rộn trong bếp.
Cô bình tĩnh quan sát anh, cơ thể anh to lớn lại vô cùng săn chắc mạnh mẽ, vòng eo hẹp được tôn lên trong chiếc quần âu đen, dáng người hoàn mỹ, gương mặt anh tuấn như điêu khắc, khi đứng trong bếp anh đơn giản chỉ thái thịt thôi cũng tạo cho cô một cảm giác như mình đang xem một bức tranh tuyệt đẹp vậy.
Vài giây sau cô liền rời mắt đi, không tiếp tục nhìn anh nữa.
Cô đứng dậy đi ra ngoài ban công, gió buổi chiều đánh vào mặt cô, bầu trời âm u như sắp nổi lên moitj trận mưa lớn, cô vào danh bạ, tìm số của Đường Lâm.
Cuộc gọi được kết nối rất nhanh, Tịch Ngưng cũng không trực tiếp hỏi hành lí mình đang ở đâu mà chỉ đơn giản hỏi vị trí hiện tại của Đường Lâm.
Đường Lâm nhận cuộc gọi của cô là đang trên đường đến khách sạn, giọng điệu anh ta rất ôn tồn trầm ấm, nói rõ ràng :"Tôi đang trên đường đến khách sạn Vương Mạc, phòng cô ở khu vực tầng VIP, phòng số 7, còn tôi sẽ ở tầng dưới của cô."
Cô nhíu mày :"Khách sạn Vương Mạc?"
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3647323/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.