Quả nhiên đúng như lời anh nói.
Không lâu sau đó Tịch Ngưng nhận được một bức thư gửi đến công ty với nội dung là mời gọi cô tham gia cuộc họp hội nghị lớn ở Thành Phố A.
Nội dung bức thư cũng được viết tay hoàn toàn, thời gian và địa điểm cụ thể đều được nêu rõ cụ thể, Tịch Ngưng đọc bức thư im lặng một hồi lâu, im lặng suy nghĩ.
Khả năng rất cao là cô sẽ dẫn theo Đường Lâm, để cô ở cùng một chỗ với cái tên này...
Vừa nghĩ đến đây chân mày cô đã không khỏi nhíu chặt lại, trong lòng không tránh khỏi mà thở ra một hơi bất lực.
Văn phòng này cô đã cho người có chuyên môn xem qua một lượt, lại phát hiện trong máy điều hành còn chứa một chiếc camera ẩn, theo dõi sóng một hồi thì người đó mới chắc chắn rằng nơi này giờ đã an toàn, không còn bất kì cái gì quay lén.
Đưa mắt nhìn văn phòng này một lúc, cụp mắt mà vân ve chiếc bút máy trên tay, cô sợ rằng sau khi trở về thì nơi này sẽ lại có không ít thiết bị được lắp ghép vào.
Cửa phòng đột nhiên được gõ vang, Tịch Ngưng khôi phục lại tinh thần, ngồi thẳng lưng trở lại sau đó bình tĩnh cất giọng :"Mời vào.
Cánh cửa được mở ra, người đó là Đường Lâm.
Anh ta đưa ánh mắt dịu dàng nhìn cô, sau đó nở nụ cười ôn nhu như nước, trên tay còn cầm theo một tách cà phê sữa bước vào.
Tịch Ngưng cũng đưa mắt liếc nhìn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3647319/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.