Đến khi cô nhận ra có gì đó bất thường thì đã gần hết bộ phim, Tịch Ngưng nhìn xuống bàn tay mình đang đặt trong lòng bàn tay anh, ngón tay cái Thương Mộ Nghiêm chậm rãi vuốt ve mu bàn tay cô.
Khoảng cách giữa hai người không biết từ lúc nào đã bị rút ngắn đến không còn khẽ hở, cô dựa người vào lồng ngực anh, hơi thở nóng bỏng trên đầu cứ lúc có lúc không mà phả vào tóc cô.
Ánh mắt Thương Mộ Nghiêm vẫn nhìn vào TV, nhưng động tác bàn tay vẫn không dừng lại.
Lúc này cô mới kịp bừng tỉnh lại, vội rút bàn tay mình ra khỏi bàn tay anh.
Thần sắc Thương Mộ Nghiêm vẫn không thay đổi, đến cả một cái nhíu mày cũng không có, như đã đoán trước được phản ứng của cô nên tâm trạng anh vẫn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt đen sâu thằm cúi xuống nhìn cô.
Cô nhìn anh rồi bình tĩnh nghiêm mặt, sau đó đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cánh tay ngay lập tức bị người phía sau túm chặt, dùng lực kéo về.
Cơ thể Tịch Ngưng ngay sau đó đã ngả trực tiếp vào lồng ngực anh.
Cô khẽ nhăn mày lại, sóng mũi đập vào lồng ngực anh có chút đau nhói.
Thương Mộ Nghiêm cụp mắt nhìn cô gái trong lòng mình, mùi hương từ tóc bay đến chóp mũi anh.
Không nhịn được hôn lên tóc cô một cái.
Bàn tay to lớn Thương Mộ Nghiêm vươn ra, nhẹ nhàng vòng qua eo Tịch Ngưng.
"Đi đâu?"
Tịch Ngưng bực bội, bắt đầu có ý phản kháng mà nhúc nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3619427/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.