Cuối cùng Thương Mộ Nghiêm đi đến vali cô, tịch thu hết tất cả số thuốc Modafinil và thuốc ngủ khác trước sự chứng kiến của cô.
Tịch Ngưng vốn định lên tiếng nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi. Số thuốc đó đã có từ trong vali cô từ rất lâu rồi, mấy tháng nay cô đã không sử dụng lại số thuốc này, anh muốn đem thì cứ việc mà đem.
Bây giờ đã gần mười giờ đêm, dù sao cô cũng vừa mới thức được hơn mấy tiếng, đầu óc vốn không có cảm giác buồn ngủ gì, nhưng nhìn Thương Mộ Nghiêm cứ đứng trong phòng mình cô lại bắt đầu diễn.
Cô leo lên giường, nhìn chằm chằm anh nói :"Nếu đã uống thuốc xong rồi thì anh ra ngoài đi. Tôi muốn ngủ."
Đôi con ngươi Thương Mộ Nghiêm nhàn nhạt liếc sang, bước chân đổi hướng đi đến, cơ thể to lớn càng lúc càng gần với cô hơn.
Cô siết chặt chăn, tỏ vẻ đề phòng :"Anh muốn làm gì?"
Anh nhìn gương mặt cô không có bất kì cảm giác buồn ngủ nào, lại nhìn đến quần áo cô đang mặc trên người.
Tối nay sau khi tắm xong Tịch Ngưng mặc một bộ đồ bằng lụa dài tay màu đỏ, nước da cô trắng mặc bộ đồ này càng thêm quyến rũ nóng bóng chết người, vòng eo nhỏ nhắn ẩn giấu dưới áo, cần cổ thiên nga thon dài, mái tóc đen dài chạm thắt lưng.
Mỗi một chi tiết đều khiến Thương Mộ Nghiêm say mê đến mức chẳng thể tìm được lối ra.
Ánh mắt Thương Mộ Nghiêm nhìn chằm chằm làn da dưới cổ cô, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3619428/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.