Con bò kia thì rên rỉ, tiếng chim kêu vút đầy giận dữ ở phía xa xa, như trận chiến của chúng tôi đã làm hỏng bầu không gian yên bình của nó. Tim tôi đập dữ dội trong lồng ngực, và tôi cũng có thể nghe tiếng tim đập rộn ràng của Tessia và Curtis, điều này nghe hơi sai sai, như thể tôi đang xâm phạm quyền riêng tư của họ vậy.
Ngoài những tiếng ồn đó, có một tiếng gì khác rất nhỏ, một tiếng rên rỉ cầu Vritra trong nước mắt.
Tôi quay người và triệu hồi một mũi tên trên cung và bắn nó bay sượt hông Curtis. Mũi tên tôi cắm thẳng vào tên Alacryan đang giả chết đằng sau cỗ xe. Hắn ta đang chuẩn bị tung phép thuật vào lưng Curtis.
Tessia và Curtis đều quay phắc lại, vận mana để chuẩn bị tung phép thuật của họ, nhưng tên lính đó đã chết.
Curtis quay lại với tôi và vò đầu, có vẻ hơi xấu hổ.
“Cảm ơn nhé,” anh nói khẽ.
Tessia nhìn vào mắt tôi và gật đầu nghiêm nghị.
Lúc này, hầu hết các thành viên khác trong lực lượng xung kích của chúng tôi, những người còn sống sót, đang đi ra khỏi cây.
“Chúng ta sẽ ăn mừng sau,” Tessia nói, giọng nói của chị ấy rõ ràng và nhìn chằm chằm vào những người lính của mình. “Còn giờ thì giải thoát cho bọn họ thôi!”
Cứ như vậy, mọi người xông vào phá khóa, thả tù nhân và bắn tan xiềng xích của họ.
Tessia do dự trước một chút và bước đi để hỏi thăm binh lính của mình. "Em ổn chứ?"
“Em ổn,” tôi nói, để cho ý chí thú của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547733/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.