Tôi đi theo sau Tessia vài bước, cẩn thận trưng ra vẻ mặt lãnh đạm để những người lính náo nhiệt xung quanh chúng tôi không thấy rằng tôi đang lo lắng như thế nào. Hầu hết trong số họ là người elf, vì con người và người lùn gặp nhiều bất lợi khi đi qua khu rừng sương mù Elshire, ngay cả khi có người elf ở đây dẫn đường.
Boo đi theo sau tôi, lang thang đánh hơi xung quanh, chúi mũi vào mặt đất, bụi cây để tìm kiếm sâu bọ hoặc các sinh vật rừng nhỏ khác để ăn. Qua cái đuôi ngoe ngẩy tăng động kia, tôi có thể biết cu cậu thực sự như trở về nhà trong núi rừng và vui mừng khi được ra khỏi hang động.
Chúng tôi chỉ mới ở rừng Elshire một hoặc hai giờ, nhưng tôi cảm thấy như lớp sương mù đã thấm vào tai và lơ lửng trong đầu, khiến tôi khó tập trung suy nghĩ. Tôi cố gắng chú ý khi Tessia ra lệnh, nhưng liên tục cảm thấy mình mơ màng nhìn vào bông hoa, cái cây hay tảng đá nào đó, rồi giật mình hoàn hồn khi Tessia hỏi, "Ellie, đi thôi chứ?"
Tessia dừng lại để kiểm tra tiến độ đào bẫy hố ở giữa một con đường hẹp xuyên rừng. Mặc dù đối với tôi, nó chỉ giống như một con đường mòn dành cho hươu thôi, nhưng Tessia đã nói rằng những con đường rõ ràng dẫn đến các thành phố và thị trấn lớn chỉ tồn tại gần nội địa của Elenoir.
Ba người elf trẻ đang làm việc cùng nhau để đào một cái bẫy hố. Người đầu tiên, một chàng trai tóc trắng với đôi mắt ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547732/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.