Chuyến đi đến Eidelholm trôi qua khá nhanh chóng, dù mất gần hai ngày trời.
Chúng tôi chủ yếu đi trong im lặng. Tessia và Albold buộc phải giảm tốc độ để có thể hướng dẫn những người còn lại băng qua vùng bìa rừng Elshire. Hornfels và Skarn gặp nhiều khó khăn nhất; họ không phải là dân rừng núi, và dành rất ít thời gian ở trên mặt đất. Họ ghét sương mù cũng như tôi ghét dẫm phải vũng bùn… điều xảy ra rất thường xuyên.
Mặt khác, Boo và Grawder dường như tự nhiên như ở nhà. Chúng tôi để chúng di chuyển theo tốc độ của chúng, đôi khi đi lên trước, lao qua khu rừng như một vài con thú hoang dã, và đối lần khác thì nán lại phía sau để cào đất hoặc đánh hơi theo dấu vết của một con quái vật mana nào đó. Tuy nhiên, tôi không mấy lo lắng về chúng. Tôi biết rằng Boo sẽ luôn có thể tìm đường quay lại với tôi.
Mặc dù chúng tôi vẫn di chuyển thận trọng, nhưng trông Tessia và Albold không hề lo lắng gì về việc phe Alacryan có thể phát hiện được chúng tôi trong rừng. Hai người họ cho đợi rằng chúng tôi sẽ có mặt tại Eidelholm trước khi đoàn xe chở tù nhân được báo cáo là đã mất tích, và phe Alacryan không thể điều hướng trong Elshire đủ tốt để điều tra được gì nhiều.
Chúng tôi dành phần lớn phần thời gian để thảo luận về những con đường tối ưu mà chúng tôi nên thực hiện đi trinh sát mà không bị phát hiện. Mặc dù cả Albold và Tessia đều không có bản đồ, nhưng cả hai đều biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547734/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.