"Chà." Caera cúi đầu trước khi bước qua lối vào của túp lều tranh. “Cơn bão ngày càng tệ hơn rồi.”
Ngay cả khi cô ấy nói, tiếng gió thổi ầm ầm những ngọn núi hiểm trở che chắn cho ngôi làng này đã át đi gần hết tất cả các âm thanh khác, kể cả giọng nói của cô ấy. Tuy nhiên, ngay cả khi cửa mở và túp lều ở nơi khá trống trải, khi gió thổi đến ngôi làng hẻo lánh này thì chỉ còn là một cơn gió nhẹ.
“Có vẻ như cô đang tận hưởng cuộc sống ngoài kia nhỉ,” tôi nói, giọng gần như ghen tị.
Caera chộp lấy một chiếc khăn dệt từ chiếc bàn gần cửa ra vào và bắt đầu lau mồ hôi chảy dài trên cổ và cánh tay. “Chúng ta vẫn còn mắc kẹt ở đây. Nếu tôi muốn có chút hy vọng đuổi kịp anh, thì tôi cũng phải cố gắng tập luyện hết sức mình.”
Tôi nhướng mày. “Đấy mà là tập luyện à? Tất cả những gì tôi thấy là cô rượt đuổi theo những chú mèo con con mà."
Nữ quý tộc Alacryan cau mày. "Trích một người ngồi im bất trong suốt ba ngày trời."
“Tôi đâu có ngồi không,” tôi sửa lại. “Tôi đang học cách lọc — ây da!”
Xoa đầu, tôi nhặt chiếc thìa gỗ bị ném về phía tôi từ phía bên kia của túp lều.
Ba Bước, người đang lặng lẽ khuấy một một tách trà bằng đá, phát ra một tiếng kêu meo sắc bén trước khi dùng tay mều chỉ vào mắt mình.
“Rồi, rồi rồi, tôi biết rồi. Tôi đang bổ sung thêm aether,” tôi càu nhàu mặc dù biết rằng bà ấy không thể hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547721/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.