"Grey. Tôi sẽ không vờ là mình hiểu biết hết phong tục và nghi lễ của các bộ tộc kia”—Caera chạm vào máu của Swiftsure, bắn tung tóe trên quần áo và một phần khuôn mặt của cô ấy— “nhưng tôi nghĩ đây là rất điều bất kính ở bất kỳ nơi nào khác.”
“Đừng có lằn nhằng nữa,” tôi trả lời, bôi thêm một ít máu để trông tự nhiên hơn.
“Ỏ, dễ thương quá nhở,” Regis nói, nằm trên mặt đất đầy tuyết gần đó với nụ cười thích thú. "Không có gì chứng tỏ tình yêu của cả hai hơn việc chi chét máu của kẻ thù lên đầy người."
“Không có gì ‘dễ thương’ ở đây hết, và chắc gì Swiftsure là kẻ thù,” Caera hậm hực.
Tôi chùi hai bàn tay dính máu của mình vào tuyết để làm sạch nó. “Cứ phớt lờ cậu ta mỗi khi cậu ta mở miệng nói những lời tào lao ngu ngốc như thế. Trả lời chỉ càng khuyến khích thôi.”
"Này! Tôi có phải con chó hư cần được huấn luyện đâu!" Regis cự lại, chiếc bờm rực lửa phập phừng.
"Đúng rồi." Tôi quay sang Regis và mỉm cười kiên nhẫn. “Ít nhất một con chó con khi bị mắng thì còn biết buồn.”
Caera cười khúc khích khi Regis bực bội hậm hực.
Để ý thấy chiếc bờm của cậu ta càng lúc càng phập phừng dữ dội trong những cơn gió lớn, tôi nhìn lên và thấy bầu trời lúc này thì thấy nó đã gần như chuyển sang màu xám xịt hoàn toàn.
"Này! Tôi vẫn đang nói chuyện với cậu đấy, công túa! Tôi là một sinh vật asuran đủ mạnh để—”
“Đi nhanh thôi,” tôi nói, cắt lời cậu ta. “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547720/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.