Một hạt mồ hôi lăn dài trên mặt tôi khi tôi cẩn thận nhấc chân sau lên và từ từ đưa nó về phía trước. Tôi đã học đi học lại cách đi bộ trong suốt hai kiếp sống, nhưng những bước đi đơn lẻ này cần nhiều sự tập trung hơn thi triển phép thuật đa nguyên tố phức tạp nhất mà tôi đã thành thạo khi còn thao túng được mana.
Trái tim tôi đập loạn nhịp vì phấn khích khi các con đường aether tiếp tục giữ vững và liên tục truyền cho tôi thông tin mới cập nhật dựa trên vị trí mới của tôi.
Tôi chuẩn bị bước thêm một bước nữa thì một cú gõ vào vai làm tôi mất tập trung. Những con đường ánh sáng tím đan xen nhau nứt ra và biến, một đống thông tin hỗn loạn truyền tới não tôi như một con dao nóng hổi găm thẳng vào bên trong não tôi.
"Gah!" Tôi đau đớn rụt người, nhưng cảm giác mất hết chuỗi bước đi cực nhiều của mình còn đau đớn hơn.
"Tôi đã ở bước thứ hai mươi ba rồi đó!" Tôi bực bội rên rỉ với Ba Bước.
Người cố vấn chế giễu và nói bằng ngôn ngữ của bà ấy rồi giơ chân ra.
Tôi cam chịu ấn lòng bàn tay lên đệm chân ấm áp của bà ấy trong, để những ký ức của bà ấy trôi vào đầu tôi.
“Thật trẻ con khi xả giận lên ta chỉ vì cậu không thể giữ được tập trung. Bên cạnh đó, sắp cuối ngày rồi, và các thành viên bộ tộc ta sắp sửa trở về sau chuyến hành trình của họ.”
Tôi gật đầu, thở dài một hơi dài đến nỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547722/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.