GÓC NHÌN CỦA GREY:
"Này. Là tôi, Grey đây. Tôi chỉ nghĩ mình nên thử điện lại xem sao. Hừm, cuộc thi tranh Vương miện của Đức Vua đang bắt đầu ở thành phố của chúng ta, và Quý cô Vera đã cho tôi một vé tranh tài. Tôi vẫn đang tập luyện cho đến giờ nên việc bước ra sân thi đấu chính thức thực sự cảm giác… rất chân thật. “Ông có biết rằng Jimmy Low–ông biết đấy, cái thằng vừa béo vừa nói ngọng, tự cao tự đại trong lớp chúng ta cũng tham gia không? Khi Quý cô Vera nói với tôi điều đó, tôi đã nghĩ đến lần ông bán cho cậu ta món thuốc giả giúp giảm cân trong khi ngủ. Tôi cá cậu ta vẫn còn giận vì ông đã chơi xỏ cậu ấy như thế.
“Dù sao thì, tôi chỉ muốn cho ông biết rằng tôi đã nói với Quý cô Vera để dành cho ông một chỗ trong phòng quan sát riêng của gia đình cô ấy. Thật tuyệt nếu ông có thể ghé qua và xem tôi cân từng người một… Tôi nhớ ông, Nico. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra với ông, nhưng chỉ cần biết rằng ông không đơn độc. Tôi luôn ở đây vì ông. Ông biết nơi để liên hệ với tôi rồi đó. Hy vọng sớm nhận được phản hồi từ ông, anh bạn của tôi.” Tôi kết thúc cuộc gọi sau khi nghe âm thanh đơn điệu thông báo tin nhắn của tôi đã được gửi đi rồi thở dài.
“Chết tiệt, Nico. Ông định làm cái quái gì vậy?” Xoa xoa thái dương, tôi tựa đầu vào ghế đọc sách và đợi cơn đau dịu đi.
Lần cuối cùng tôi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547644/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.