Tên pháp sư chỉ biết trố mắt và thất thần nhìn đống vụn nát kia rơi khỏi tay tôi.
Tôi đứng đợi chờ điều gì đó khác xảy ra trong chiến trường đã vốn hỗn loạn này.
Đột nhiên, như thể một công tắc được bật lên, tất cả những con quái vật đều dường như nổi giận trước hành động của tôi.
Những đôi mắt từng đẫn đờ vô hồn giờ đây bùng cháy một cơn phẫn nộ dữ dội. Nhưng không phải phẫn nộ với tôi; những con quái mana ấy bắt đầu quay sang gầm gừ với nhau và nhe nanh, vuốt và chĩa sừng vào lẫn nhau.
Chỉ mất vài giây là mọi thứ trở nên khốc liệt kinh hoàng. Những con quái ấy điên cuồng tấn công lẫn nhau, một số con còn nhảy bổ với chỗ tôi và bị những con khác cắn vào cổ.
Nhanh chóng rút hai thanh kiếm tôi nhận được từ thợ rèn của nhà Flamesworth, tôi lia kiếm liên hồi, tạo nên một vũ khúc tử thần. Tôi đâm và chém vào cơ quan nội tạng quan trọng của những con quái tấn công tôi, nhiều đến mức có cả một núi xác chết chất thành đống dưới chân tôi.
Tuy nhiên, bất chấp cuộc thảm sát này, những con quái ấy vẫn điên cuồng lao lên tấn công và vứt bỏ mạng sống của mình như bị điên dại cmnr.
‘Arthur! Con không thể giữ nó được nữa!’ Giọng vật vã của Sylvie như xuyên thủng tâm trí tôi.
Tôi quay lại thì thấy con quái giống voi khổng lồ đã thoát khỏi Sylvie và nhìn thẳng vào mắt tôi, nó cúi người xuống chuẩn bị xông đến trong khi núi xác kia vẫn tiếp tục cao lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547633/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.