Tôi quan sát đám bụi mù khổng lồ hình thành do đòn đánh của Sylvie dần tan biến—sau lớp bụi đó vẫn là một biển quái thú vẫn đều tiếp tục tiến về phía Tường Thành.
Bất chấp quy mô hủy diệt khủng khiếp ấy, chỉ sau một khoảng thời gian ngắn là mọi thứ lại đâu vào đấy.
Sylvie lại tung ra một chiêu hơi thở mana khác, nhưng lần này có vô số lớp khiên chắn dựng lên để chống chịu.
‘Có vẻ như chúng ta không thể chỉ cứ ngồi đây tấn công xuống chỗ chúng được rồi,’ tôi nhếch mép.
‘Chúng ta sẽ cạn kiệt mana trước khi kịp làm hao giảm quân số của chúng,’ Sylvie trả lời.
‘Sau người đấy,’ cô ấy nói và nhếch miệng cười để lộ hàm răng nhọn.
‘Cố mà bắt kịp đấy.’ Tôi trả lời.
Lao thẳng trực diện xuống biển quái vật mana kia, những con quái thú mà sẽ gây biết bao hỗn loạn và tàn phá khủng khiếp cho xã hội, nhưng với tôi thì khác. Trái tim tôi đập nhanh điên cuồng, nhưng không phải vì sợ, mà là vì phấn khích.
Như thể tiếp thêm sinh lực, luồng mana tuông khỏi người tôi như vỡ đập khi tôi lao xuống. Tôi vận một lớp lốc xoáy bao quanh bản thân mình và tiếp tục xoay vòng và được nén chặt lại trước khi tôi lao thẳng xuống trung tâm đàn quái vật.
Lớp khí bao quanh người tôi liền bùng nổ và xóa sổ hàng trăm con quái vật xui xẻo trong phạm vi tấn công.
Tôi dứng dậy giữa miệng hố với hàng trăm con mắt khát máu nhìn chằm chằm tôi.
Tôi rút thanh Dawn’s Ballad ra, và một thứ bỗng chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547632/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.