GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:
“Chúng ta cần phải đi cảnh báo những người khác!” Tess nói lớn và vận mana khắp cơ thể mình để chuẩn bị nhảy khỏi vực.
Tôi liền nắm chặt tay cô ấy. “Anh sẽ đi cảnh báo mọi người. Em cần phải đến chỗ đồng đội của mình. Em còn nhiệm vụ của riêng mình nữa.”
“Chưa đầy một ngày nữa là đám quái vật đó sẽ đến đây đó, Art! Những người ở đây vẫn chưa chuẩn bị cho điều này. Em nên ở lại và—”
“Đây chính là lý do tại sao anh ở đây, Tess,” tôi ngay lập tức ngắt lời. “Em đã nhận được lệnh từ chỉ huy của mình. Anh sẽ không đi xa đến mức ra lệnh cho em rời đi, nhưng nếu mọi chuyện ở đây chuyển xấu, anh nghi rằng đội quân yêu cầu viện trợ ở Elenoir sẽ còn lâm vào tình trạng tệ hơn nhiều.”
Sau một khoảng im lặng căng thẳng, Tess nhăn mày và nghiến răng trong khó chịu, nhưng cuối cùng cô ấy cũng miễn cưỡng tuân theo. “Được rồi. Em sẽ tập hợp đội của mình và báo cáo cho Chỉ Huy Jesmiya trước khi rời đi.”
“Tốt. Nên nhớ rằng, ngay cả khi em có lợi thế sân nhà trong rừng thì cẩn thận không bao giờ là thừa.” Tôi mỉm cười nhẹ nhàng nói.
“Em phải nói câu đó mới đúng đó, đồ ngốc.” Cô ấy nói trước khi ôm eo tôi kéo lại và hôn tôi.
Khi cô ấy bước về phía mép vực, tay tôi vô thức chạm lên môi mình.
Tess mỉm cười với hai mỏ ửng sau hành động táo bạo đó. Nâng niu sợi dây chuyền, cô ấy nhìn thẳng mắt tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547631/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.