Đưa cô từ nhà chính Dịch gia về lại căn biêth thự của mình, trên đường đi anh hoàn toàn không nói câu nào cô cũng khoing chịu được không khí im lặng này liền hỏi anh:
- Anh sao thế? Chỗ nào không ổn sao?
- Không sao, em đừng lo lắng anh đưa em về nhà sau đó sẽ lên công ty. Em ở nhà ngoan một chút tối anh sẽ về sớm.
- Anh không có gì để hỏi em sao?
- Em muốn anh hỏi cái gì? Chuyện của em và bà Tôn anh nghĩ hai người tự giải quyết với nhau là được dù sao bao năm qua bà ấy đã dốc công sức đi tìm lại em, em cũng nên mở lòng mình một chút.
An Lạc không nói gì nữa chỉ quay đầu ra cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Anh thấy cô như vậy cũng không nói gì thêm mà tập trung lái xe, chiếc xe đã sớm dừng ở cổng căn biệt thự của anh và cô
- Em vào nhà đây anh lái xe đến công ty cẩn thận, buổi tối nhớ về nhà ăn cơm.
- Ừm. - nghe câu trả lời của anh cô không nhanh không chậm mở cửa bước xuống xe mà đi thẳng vào trong nhà, Dịch Thừa Dương cũng lái xe đi mất.
- Thiếu phu nhân cô về rồi sao? Nhìn nét mặt cô không tốt lắm hôm qua ngủ không ngon sao?
- Không có ạ, hôm qua con ngủ rất ngon dì đừng lo con không sao đâu
- Vậy hôm nay cô muốn ăn gì? Tôi sẽ nói nhà bếp chuẩn bị
- Trưa nay dì nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/2556557/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.