- Sao có hợp khẩu vị của em không? - anh vừa đút cho cô vừa nói
- Ừm rất ngon
- Vậy ăn nhiều một chút có biết chưa? Không chỉ ăn cho em mà còn cho bảo bối ở trong bụng nữa.
- Dạo này em không về Lâm gia thăm ba mẹ hay là cuối tuần này em về thăm ba mẹ có được không anh? - An Lạc biết sau khi cô gặp tai nạn anh không mấy thích nhà họ Lâm cho nên cô dù muốn về thăm ba mẹ nhưng vẫn phải hỏi qua ý kiến của anh một chút.
- Muốn về thăm họ lắm sao? - anh hỏi cô không trả lời liền gật đầu mà nhìn anh chớp chớp mắt, yêu tinh cô gái này biết rõ anh không thể từ chối khi cô dùng ánh mắt đó nhìn anh mà.
- Vậy được cuối tuần anh cùng em về Lâm gia một chuyến coi như chiều lòng em.
- Được, cám ơn anh ông xã.
- Không cần nịnh em nhanh chóng ăn hết chén cháo này cho anh là được - anh đưa muỗng cháo lên trước miệng cô không nói gì chỉ ngoan ngoãn ăn hết.
Sau khi cô ăn xong anh dọn dẹp rồi rời khỏi nhà tới công ty, vừa lên tới văn phòng đã thấy vị khách không mời nhưng hôm nay lại tự nhiên vác xác đến đây.
- Cậu tới đây làm gì? Không phải giờ này đang ở bệnh viện chăm sóc bệnh nhân hay phẫu thuật cứu người sao? - Dịch Thừa Dương không dừng động tác cởi áo khoác ngoài móc lên giá treo mà nói
- Tôi vừa tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/2556558/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.