Lục An còn cho rằng mình được thoát nạn, không khỏi thả lỏng người, lúc này người dưới thân lại ngốc dậy di chuyển chiếc l.ưỡi một đường lên tới cổ cậu, ở nơi đó g.ặm nhắm, nhanh chóng trên làn da trắng mịn của cậu xuất hiện nhiều dấu ấn thuộc về hắn.
"Ưm... Đừng..đau" mắt Lục An mang một tầng sương mù than nhẹ, hắn cầm tinh con cẩu sao cắn cậu thật đau.
Mặt cậu có chút ủy khuất, lại mang vẻ chọc người trìu mến, chỉ một ánh mắt cũng đủ làm quân lính Thẩm Duẫn tan rã. Anh nhanh chóng cướp lấy đôi môi đỏ mọng, thần tốc cuốn lấy chiếc l.ưỡi đinh hương của vật nhỏ quấn quýt, bắt vật nhỏ ng.ậm l.ưỡi vào miệng mình g.iao triền.
Lục An cảm giác hít thở khó khăn, cả người bất an vặn vẹo kháng nghị, cậu bị nhiệt độ nóng bỏng từ thân thể đối phương truyền tới hù doạ muốn tránh né lại không đọ lại sức lực của hắn.
Ngay lúc Lục An cho rằng mình sắp ngạt thở thì cuối cùng hắn cũng chịu buông tha cho môi của cậu. Sau đó hôn lên cằm, cổ rồi hướng xuống xương quai xanh của cậu gặm lấy.
Cậu tham lam hít lấy không khí, ngực phập phồng kịch liệt trái tim bởi vì thiếu dưỡng khí mà cấp tốc đập mạnh như muốn thoát ra ngoài.
Anh như người say mê luyến với miếng mồi ngon, vươn đầu l.ưỡi l.iếm láp khuôn ngực đang phập phồng cho đến khi dính đầy hương vị của riêng anh, anh mới ng.ậm lấy hạt đậu đỏ đang dựng đứng lên kia, anh chậm chạp l.iếm rồi lại dùng sức hấp lấy, khẽ day day lên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-dung-toi-day/652901/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.