"Muốn ngủ... Anh về phòng anh đi"
Hơi thở phả vào cổ khiến cậu vừa nhột vừa ngứa, người hắn lại như pho tượng có đẩy thế nào cũng không nhúc nhích.
'ông trời a, ông cho một đạo thiên lôi xuống đánh cháy người vô lại này giùm con với' cậu vừa bị hắn doạ khóc xong, mũi nghẹt khó thở rồi còn bị hắn đè không chết cũng thành sắp chết luôn rồi.
"Tôi kiểm tra xong rồi đi" Anh từ hõm cổ cậu ngước lên.
"Kiểm tra gì cơ...aa".
Cậu chưa nói hết câu người trên thân đã hành động, vì là đồ thun nên quần bị hắn tuột xuống rất dễ dàng.
"Không cần, anh cút đi" cậu khép chặt hai chân co rụt người cầm gối bên cạnh đánh lên người hắn.
Hắn không những không né khoé mắt còn mang theo tia cười áp sát người hứng đòn cho cậu chơi đùa. Sau vài chục cú đánh cậu dựa vào giường thở phì phò, cậu lấy hết sức mình đánh trút hết uất ức, bực bội trong người ra, vậy mà người kia như không có gì còn nhìn cậu rất chi là vui vẻ.
"Chơi vui không"
"Vui cái đầu nhà anh" mặc dù hắn đang cười nhưng sống lưng cậu lại lạnh toát, trực giác mách bảo cậu nên chạy nhanh còn kịp. Nghĩ gì làm đó cậu giục gối lấy tốc độ bú mẹ bò xuống giường chạy trốn.
Khổ nổi người tính không bằng trời tính, chiều cao cậu với hắn vốn dĩ chênh lệch rất rõ cậu còn chưa bò được tới mép giường, sau lưng đã có cơn gió mạnh mẽ phóng tới xoay gã cậu về giường "Aaa".
"La cái gì, em chơi vui rồi giờ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-dung-toi-day/652900/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.