Thẩm Duẫn bỏ qua cự v.ật dưới thân căng đau đang đòi giải phóng, anh ôn nhu từng chút nới lỏng cho vật nhỏ, h.uyệt đ.ộng đã được nếm trãi mùi đời nhưng vẫn không có gì thay đổi, lối đi vẫn ch.ật hẹp như vậy, anh chỉ mới đ.út một ngón mà đã c.ắn đến tâm anh cũng đều muốn bay lên trời, cũng may vật nhỏ của anh rất mọng nước sau khi chắc chắn lối đi đã mềm mại anh lại đ.út thêm một ngón vào.
Lần này h.uyệt đ.ộng xoắn ch.ặt làm động tác ra vào của anh bị hạn chế, bên trong vừa ấm lại vừa co r.út lấy ngón tay, nếu không phải ý chí anh kiên định thì đã chôn c.ôn th.ịt vào h.uyệt đ.ộng mất hồn này rồi.
Ngón tay ra vào liên tục, trong hoa h.uyệt mật d.ịch giàn giụa làm cho ngón tay đ.út vào càng thông thuận, Thẫm Duẫn hai tay tách mở chân cậu ra, đặt thân mình vào giữa hai chân Lục An, mắt đen hơi rung động nhìn chòng chọc vào h.oa h.uyệt hồng diễm gắn đầy những giọt sương.
Đem hai chân vật nhỏ nhấc lên từ từ áp vào thân thể, tư thế này khiến mông của cậu nâng lên cao, hoa h.uyệt mềm mại hiện ra trước mắt hắn. Hai tay cầm lấy đầu gối mở rộng thêm, tiểu h.uyệt ư.ớt ác run rẩy tách ra, hơi lộ ra đường mòn sâu thẳm. Đó chính là miền cực lạc của hắn.
Mật d.ịch trào ra ư.ớt cả bàn tay anh thuận thế đ.ẩy thêm một ngón vào nới rộng lối đi.
"Ưm... Căng quá"
Hạ thể bị nong ra vừa khó chịu vừa sảng khoái, cậu đê mê đến nỗi nước miếng trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-dung-toi-day/652902/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.