Một vài ngày sau.
" Tiểu Nguyệt, hôm nay con rảnh không?"
Mới sáng sớm, Lưu Nguyệt đã nhận được điện thoại của Mạc phu nhân.
- Dạ, có chuyện gì không bác?
"Hôm nay bác muốn mời con đến ăn cơm với hai bác."
- Dạ. Vậy con sẽ đến. Con sắp xếp công việc xong con sẽ qua.
"Ừ, con nhớ đến nhé!"
- Dạ. Con chào bác.
Đến nhà ư? Chắc có chuyện gì đó. Thôi cứ đến xem sao.
Lưu Nguyệt lái xe tạt qua công ty sắp xếp công việc cho trợ lí xong xuôi rồi lái xe đến Mạc gia.
- Tiểu Nguyệt đến rồi à con? Mau vào đây với bác.
Mạc phu nhân đã đứng đợi Lưu Nguyệt ở sảnh từ khi nào.
- Con mệt không? Bác pha cho con ít nước cam nhé!
- Dạ thôi ạ. Bác không cần làm vậy đâu.
- Thế à. Hôm nay Tiểu Thuận dẫn bạn nó đến nhà chơi nên bác muốn mời con sang. Bác biết con rất bận nhưng con vẫn sẽ sang chơi với bác đúng không nào?
- Dạ. À con có mua ít quà tặng bác...
- Khoan. Con để lát nữa tặng bác sau nhé. Hôm nay bác cần con làm theo bác một số chuyện nhé?
- Dạ.
Một lúc sau, Mạc Thuận trở về, đi cùng anh là Lyly. Lưu Nguyệt rất ngạc nhiên nhưng cô nhanh chóng hiểu ra ý của Mạc phu nhân là gì rồi. Cô cười thầm. Còn Lyly thấy Lưu Nguyệt đang ngồi uống trà với Mạc phu nhân ở phòng khách thì rất tức tối. Cô ta kéo áo Mạc Thuận. Như hiểu ý, anh hỏi Lưu Nguyệt:
- Sao cô lại ở đây?
- Sao con bé không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756685/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.