Thời gian trôi qua nhanh chóng mặt. Đã đến cuối tuần rồi. Hôm nay Lý Dương hẹn Lưu Nguyệt đi chơi ở công viên giải trí lớn nhất trong thành phố.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Lưu Nguyệt thay đồ để đi chơi. Lâu rồi cô cũng chẳng có thời gian đi chơi như vậy trừ khi về quê. Lưu Nguyệt thay một chiếc váy xuông màu xanh da trời dài tới gối có cổ và tay váy màu trắng. Cô đi đôi giày thể thao màu trắng. Mái tóc màu hạt dẻ được buộc gọn bằng chiếc nơ màu trắng. Khi Lưu Nguyệt bước xuống dưới phòng khách, những người hầu trong nhà ai cũng phải nhìn cô. Cô xinh đẹp như một thiên sứ. Đã rất lâu rồi họ mới thấy cô mặc như vậy ra ngoài. Họ chỉ thấy cô luôn ra ngoài với những bộ vest dành cho tổng tài.
Lưu Nguyệt nhanh chóng ra ngoài cổng. Lý Dương đã chờ sẵn cô ở đó. Hôm nay anh mặc chiếc áo phông trắng, chiếc quần âu đen và đi đôi giày thể thao cũng màu trắng. Khi Lưu Nguyệt đứng cạnh anh, ai cũng nghĩ họ là người yêu của nhau vì hai người rất xứng đôi.
Lý Dương lái xe đưa cô đến một quán cà phê nhỏ để ăn sáng. Nhưng gần đến nơi, anh vô tình nhìn thấy Mạc Thuận đang khoác vai Lyly đi vào trong. Anh quay sang nhìn Lưu Nguyệt thấy cô đang chăm chú xem điện thoại. Lý Dương lái xe đến một nhà hàng khác vì anh không muốn để cô phải khó chịu một chút nào trong ngày cuối tuần này.
Ăn sáng xong, anh đưa cô đến công viên giải trí. Lưu Nguyệt mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-no-em-loi-xin-loi/1756684/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.