Từng ngày lại trôi qua như thế, khoảng cách cậu và anh cũng chẳng còn nữa, hai người là người thân, là người một nhà, cũng chẳng cần quan tâm điểm bắt đầu là từ bao giờ nữa.. Đêm hôm ấy, anh cùng cậu ngồi trên ghế sofa xem phim, cậu nằm trên đùi anh, im lặng xem những phân đoạn hay ho ấy, còn anh, lúc thì xem phim, lúc thì nhìn xuống cậu, đưa tay xoa đầu:
- " Cừu non sắp thành heo rồi.."
- " Sắp thành heo rồi, sắp lăn được rồi."
Nghiên Dương nghe thì phụng phịu, nhưng vẫn hùa theo tự nói, bởi lâu nay anh làm gì cho cậu hoạt động mạnh, sao không béo lên cho được. Mà cũng hẳn là béo, chỉ là trước đó cậu gầy quá rồi, giờ thì cân đối hơn, đẹp đúng nghĩa rồi.
Luân Phong nhìn cậu, cười mỉm, véo má cậu:
- " Không có, anh chỉ trêu thôi, em sao có thể thành heo con được chứ."
Không khí vui vẻ, thoái mái, nhìn như một cặp đôi, nhưng hai người lại chẳng có chút danh phận gì, cũng chưa có ý định xác lập mối quan hệ chính thức, còn có người chưa nhận ra tình cảm cơ mà..
Nghĩ một hồi, cậu mân mê gấu áo của anh, nhẹ giọng nói:
- " Anh"
- " Hm?"
- " Trước nay, em chưa từng nghe về chuyện của anh."
- " Hm? Em muốn tìm hiểu anh sao?"
- " Không phải ý đó.."
Cậu giận dỗi không thèm hỏi nữa, lảnh tránh quay đi, anh cũng không trêu đùa nữa, im lặng một lúc rồi cũng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3362191/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.