Hơn 7h sáng,ánh nắng len lỏi qua lớp rèm mỏng chiếu sáng vào căn phòng, Luân Phong bị đánh thức bởi tiếng chuông, cố gắng gượng dậy để tắt thứ âm thanh ồn ào ấy đi. Anh ngồi thẫn thờ trên giường, mắt không mở nổi, toàn thân tê cứng còn đầu thì đau như búa bổ, anh cố định thần lại tại sao thân thể lại đau nhức như thế. Anh đưa tay định định lấy chiếc điện thoại thì thân lại không thể cử động, giờ anh mới nhận ra điều gì đó, gỡ tấm chăn dưới thân ra thì thấy cậu, người chẳng có lấy một mảnh vải đang ôm chặt lấy anh mà ngủ thiếp đi, hình ảnh mà chỉ có thể mơ mới thấy được.
'' Chuyện...gì vậy?''
Giờ anh mới ra chuyện đêm qua, hành động bốc đồng, thật đáng xấu hổ, Luân Phong phải kìm lòng lại để bản thân không hét lên..anh lại hôn cậu khi cả hai đang không có đủ nhận thức...Lúc này Luân Phong vẫn chưa biết được, tình cảm anh em mà anh nghĩ không còn đơn thuần như trước nữa, nhưng anh vẫn luôn cho rằng bản thân chưa từng thích một người con trai nào, sao bây giờ lại là cậu..
Nghiên Dương bị lật chăn khiến gió lùa vào làm cậu lạnh mà co người lại ôm chặt hơn, siết chặt làm anh bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Anh nhẹ nhàng gỡ tay cậu ra, đắp lại chăn rồi lẳng lặng đi thay đồ, lúc quay lại thì cũng đã thấy cậu đã dậy rồi. Nghiên Dương ngồi trên giường, dùng chăn quấn lấy thân thể, đó vẫn không thể che đi đôi chân trắng nõn bị lọt ra ngoài, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3362190/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.