Nghiên Dương về tới nhà thì cũng đã đầu chiều, cậu chẳng quan tâm tới những gì đã xảy ra nữa mà mang đồ vào bếp để nấu nướng. Cậu đeo chiếc tạp dề lên người, tỉ mỉ cắt gọt, nêm nếm sao cho đúng vị nhất, nói về việc cẩn thận thì chẳng ai qua được cậu. Món ăn gần hoàn thành thì cũng hơn 5h, 7h anh sẽ đi làm về, cậu vừa nấu vừa dọn dẹp, vừa trang trí sao cho đẹp mắt nhất. Lần này thành công rồi, món ăn rất ngon, dựa vào tay nghề của cậu càng thêm hấp dẫn, trang trí hoàn hảo đến không nỡ ăn.
Nghiên Dương dọn hết đồ ra bàn, đặt chai rượu ở giữa cùng với 1 ly rượu, tới đó tự dưng cậu suy nghĩ lại, lấy điện thoại ra tra xem bản thân có thể uống rượu được không...2 phút sau, cậu cũng đành buông điện thoại xuống, thực sự không thể uống, cậu chưa đủ tuổi... Nghiên Dương dọn bàn xong thì đi tắm rửa, đứng trước gương, lúc ấy cậu mới ngẫm lại những sự việc đã xảy ra trước đó.
2 tháng trước, cuối tháng 9, cậu chỉ nhớ bản thân đã phải chạy trốn khỏi một thứ gì đó một bóng đen to lớn sau lưng bám sát theo, trước mắt là vách núi cao, bên dưới là biển rộng lớn, để thoát khỏi sự rượt đuổi của bóng đen ấy, Nghiên Dương đem thân mình gieo xuống biển, chẳng biết có thật sự may mắn không, biển không chấp nhận mà cho cậu vào mỏm đá, lúc cậu mơ màng tỉnh dậy, thứ duy nhất có thể nhớ là khoảnh khắc gia đình gặp phải nợ nần, còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nguyet/3362189/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.