---------------
Tạ Tri bị âm báo tin nhắn ồn ào đánh thức.
Trời mới tờ mờ sáng, dạo gần đây Tạ ba ba luôn làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, nay lại bị đánh thức một cách vô nhân đạo như thế, đã rất lâu rồi cậu chưa gắt ngủ như vậy.
Cậu hé mắt, tay cầm điện thoại kéo vào sổ đen, âm thanh liền chấm dứt, xoay người tiếp tục ngủ.
Nhanh gọn lẹ.
Một lần nữa tỉnh dậy là đã 8 giờ sáng, dì đã làm xong bữa sáng, đến gõ cửa gọi xuống ăn cơm.
Tạ Tri mơ mơ màng màng vò cái đầu như ổ gà vì nằm ngủ, ngồi ở mép giường một lát để tỉnh táo, lúc đánh răng còn thấy thiếu thiếu.
Hình như là đã quên mất chuyện gì rồi thì phải.
Ăn xong bữa sáng, Tạ Tri mới nhớ ra mình đã quên cái gì, cầm di động mở Wechat, liền như gặp quỷ.
Người bị kéo đen chính là người đã mất tích suốt một ngày – Lê Gia.
Cậu đem người kéo ra khỏi sổ đen, trượt lên trên xem tin nhắn.
[Thu hồi]
[Thu hồi]
[Thu hồi]
......
Trên màn hình ngoài thông báo "Đối phương đã thu hồi một tin nhắn", chỉ còn lại một dòng:
[ Lê Gia: Người của công chúng, cẩn thận một chút!]
Tạ Tri: "............"
Cái này, mẹ nó, là đang nói cái gì vậy?
Đang nghĩ ngợi, màn hình lại hiện lên một tin nhắn.
[ Lê Gia: Con mẹ cậu, dám chặn tôi, tôi đều là vì muốn tốt cho cậu đấy!]
[Thu hồi]
Trong lòng Tạ Tri nghi ngờ bản thân và Lê Gia không phải đồng loại sống cùng một thế giới, cậu thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ngoc-cung-khong-sao-toi-mu/649527/chuong-6.html