*3 năm sau
Hôm nay là đám cưới của Mạc Nghi và Hạ Trung. Nhiên Nhiên sửa soạn một lúc liền xuất hiện trong bộ váy trắng phồng tay nhẹ nhàng và tinh khiết. Mạc Kiên nhìn người vợ xinh đẹp của mình một cách không chớp mắt. Bước lại vòng tay ôm lấy cô từ sau khi cô còn đang bận rộn tìm vài món trang sức đeo lên người
-Bà xã. . .
-Sao vậy anh?
-Em đẹp như vậy. . .thật không muốn đi nữa. Chỉ muốn ở nhà ư ư cùng em. . .
-Anh mở miệng ra không thể nói chuyện nghiêm túc được sao?
-Anh chính là chẳng bao giờ muốn nghiêm túc khi ở cạnh em!!
-Anh thật là. . .qua phòng con đi!!
-Vâng~~
Mạc Kiên ỉu xìu bước qua phòng con. Bảo Bảo ì èo trên giường với bộ vest nhỏ màu đỏ đô
-Sao vậy con?
-BaBa, Bảo Bảo muốn ngủ~~
-Con không muốn đi dự đám cưới của cô Út sao?
-Híc. . .con muốn. . .nhưng con cũng muốn ngủ!!
Mạc Kiên bật cười bế con lên, đưa tay ngắt nhẹ mũi con
-Lát về sẽ cho con ngủ!!
-Dạ ba~~
Mạc Kiên mở cửa phòng nhìn cô mỉm cười. Đan tay vào nhau cả hai như chính là đám cưới của mình. Chỉ là có một bóng dáng nho nhỏ, đáng yêu trên tay anh.
Tới đám cưới, anh đưa cô và con vào ghế ngồi. Đến khi Mạc Nghi xuất hiện, cả khán phòng nhìn cô dâu xinh đẹp đến không chớp mắt. Bảo Bảo quay qua mẹ mình
-Mami, cô Út thật đẹp!!
-Thật sao?
-Dạ, nhưng chắc chắn mẹ con làm cô dâu sẽ đẹp hơn!! Phải không ba?
-Tất nhiên rồi, mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-nga-re-cua-hanh-phuc/1361325/chuong-46.html