Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, mọi người đã cùng nhau lùng sục tìm kiếm khắp nơi, ngọn đuốc vàng rực cháy ở những nơi khắp nhau, xung quanh đều là tiếng la hét kêu gọi nhưng tuyệt nhiên bọn họ vẫn chưa tìm ra tung tích của Akari
Cuối cùng mặt trời cũng ló dạng và ánh nắng ban mai cũng đã chiếu sáng, Yui lau mồ hôi đầm đìa trên khuôn mặt trắng xanh của mình, dựa vào một gốc cây thở hổn hển.
Bọn cô đã cùng nhau tìm kiếm nhiều giờ đồng hồ nhưng đến tạn bây giờ cũng chưa tìm ra được Akari, cô chỉ sợ nếu như mình đến trễ sẽ có chuyện không may xảy ra.
Nỗi lo lắng là vậy, nhưng biết làm sao đây. Đã kiếm lâu như vậy nhưng người không có, mà sức khỏe của mọi người cũng đã từ từ suy giảm rồi.
Yui suy nghĩ, việc bây giờ cần làm là tìm kiếm những người khác rồi cùng nhau bàn cách, chứ nếu tiếp tục thì chưa thấy người mà tất cả đã đổ gục thì nguy.
Dường như là sự trùng hợp kỳ lạ, sau lưng Yui bỗng vang lên âm thanh xột xoạt do va chạm với lá cây, Yui hoảng hốt lùi mạnh ra phía sau ngẩn người theo dõi bóng dáng vững chắc từ trong lùm cây chui ra.
“Hades-san..”
Yui thở phào nhẹ nhõm nhìn bóng dáng cao lớn với mái tóc uốn lượn đang mệt mỏi thở hổn hển kia, rồi cô vươn tay đỡ lấy hades, nhìn quầng thơ trên cả hai khuôn mặt, họ đều không kiềm nén được tiếng thở dài của mình.
“Có lẽ là do vận xui của ta..”
“Không phải đâu Hades-san”-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848393/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.