“Đau quá đau quá!! Cứu em với!! Anh ơi, Takeru!!!...”
--- ------ ------
Tôi giật mình mở mắt ra, cảm nhận được lồng ngực đang phập phòng và mồ hôi nhễ nhại ngay hai bên thái dương.Cảm xúc đau đớn trên trán và ở mắt cá như một chiếc búa bổ mạnh vào những dây thần kinh làm tôi phải hít một hơi thật sâu mới lấy lại được sức lực.
Một bàn tay mềm mại vội chạm vào trán tôi, đối diện với đôi mắt đen của Yui, tôi thấy tim mình hệt như một trái bóng bị chích cho xì hơi ra, thở hắt, tôi chậm rãi nói
“Bây giờ là mấy giờ rồi?”
“Là bảy giờ tối rồi Akari, cậu đã ngủ cả buổi sáng rồi đấy”- Giọng Yui thoáng thả lỏng và vui vẻ, cô ấy nhẹ nhàng kiểm tra xem tôi có lên cơn sốt không, sau khi chắc chắn mọi thứ đã ổn, Yui liền quay bước về phía chiếc tủ thuốc kê sát tường.
“Cậu bị thiếu nước”- Yui từ tốn nói trong khi đang cố với lấy một thứ gì đó trên kệ, nhưng có lẽ cô ấy muốn tôi biết tình trạng hiện giờ của tôi-“ Vết thương không bị nhiễm trùng, may mắn đấy, nhưng do cậu bị mất nước trong một thời gian dài và mất máu nên có lẽ sẽ hơi mệt đấy”
Cuối cùng Yui cũng với được một cái chai màu cam kỳ lạ, và một chiếc khăn lông được đặt gần đấy, Yui đổ thứ nước màu cam kỳ lạ ấy lên chiếc khăn trắng tinh, lập tức một vùng của nó bị nhuộm bởi màu cam như ánh chiều tà ấy, sau đó Yui xếp chiếc khăn lại và đặt nó lên cái trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848394/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.