"Chuyện tình cảm như sóng biển vậy, khi mặn khi chát, khi dậy sóng nhưng khi lại yên bình. Và anh muốn chúng ta cũng giống như vậy. Em có bằng lòng không?"
--- -----
Tôi cứ chạy mãi chạy mãi, nỗi tức tối và ấm ức không nơi giải tỏa làm lồng ngực liên tục bị chèn ép đến nỗi thở phập phồng, sao chứ, rõ ràng là do anh ta cố ý gây khó dễ cho tôi cơ mà, tại sao cơ chứ, tại sao người mà anh ta nhắm vào liên tục là tôi? Tôi đã làm gì, đã làm gì sai sao. Tôi chỉ muốn mình nhanh chóng hoàn thành cái nhiệm vụ chó má này để nhanh chóng quay về bên mọi người thôi mà, tại sao chứ…
Nhiều câu hỏi cứ liên tục xoay vần trong tôi, tôi cứ mãi chìm đắm trong nó, chìm đắm trong màn mưa trắng xóa mà không biết rằng mình đã đi vào một nơi kỳ lạ. Bước chân vẫn cứ chạy, những âm thanh nhóp nháp do va chạm với nền bùn đất đã thấm nước, lúc nãy do quá gấp nên tôi không hề mang theo dép hoặc giày nên bây giờ hai chân đang tê rần và đau vô cùng do liên tục dẫm lên cành cây và đá vụn.
Âm thanh hồng hộc của tôi ngày càng rõ hơn, bước chân từ từ giảm lại, lúc này đây tôi mới ý thức được một việc kỳ lạ, tại sao nãy giờ chưa chạy được về biệt thự?
Mãi ngơ ngác mà tôi không hề ý thức được có một tảng đá to dưới chân, và tôi vấp phải nó làm mặt bị va đập với mặt đất, trán bị đập vào một tảng đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848392/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.