"Mục Kinh, cậu định tham gia câu lạc bộ nào thế?" Quý Thụy nhìn phần giới thiệu của các câu lạc bộ khác nhau, thuận miệng hỏi.
Vốn dĩ Đại học A tổ chức hoạt động tuyển thành viên mới cho các câu lạc bộ vào thứ bảy tuần trước, nhưng mà bọn họ lại không có hứng thú với hoạt động này nên không để ý lắm.
Ai mà biết được mấy lãnh đạo của Đại học A phát điên nổi khùng cái gì. Trừ khi năm nay bắt đầu cải cách, nếu không thì mỗi sinh viên đều bắt buộc tham gia ít nhất hai câu lạc bộ. Mỗi học kỳ câu lạc bộ còn tổ chức các hoạt động liên quan, nó gần giống với một bài đánh giá cuối năm, thành tích đạt được cũng sẽ được chuyển về cho các học phần cụ thể, và được móc nối trực tiếp với bằng tốt nghiệp.
Ngày hôm đó, bốn người bọn họ đi ăn uống rồi đi mua quang não nhưng không một ai trong bọn họ tới đó. Mãi tới tối nay mới bắt đầu lang thang khắp website của câu lạc bộ giống như con ruồi không đầu, loay hoay mãi không biết xin vào đâu.
Việt Trạch nghe được câu hỏi, lập tức vểnh tai lên chuẩn bị nghe lén câu trả lời của Mục Kinh.
"Ừm, tớ cũng chưa biết nữa." Mục Kinh chống cằm nhìn quang não, buồn rầu nhíu mày.
Những điều khoản mới được sửa đổi này đối với một người mắc hội chứng ám ảnh sợ xã hội mức độ nhẹ* như Mục Kinh mà nói thì, nó không hề thân thiện chút nào. Cho đến tận bây giờ thì cậu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-bat-thuong-cua-ban-cung-phong/3435651/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.