"Ồ!" Đào Ngôn kinh ngạc nói to: "Quý Thụy, cậu thế mà đã có ưm ưm..." Quý Thụy nhanh tay lẹ mắt bịt miệng hắn lại.
Mục Kinh chọn câu lạc bộ tới choáng váng đầu óc, quay đầu lại nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ quái, cậu nhấp một ngụm sữa chua rồi quay lại nhìn quang não tiếp.
"Suỵt!" Quý Thụy đặt ngón trỏ lên môi, ý bảo Đào Ngôn im miệng lại.
Đào Ngôn chớp chớp mắt gật đầu, lúc Quý Thụy vừa buông tay khỏi miệng hắn đã gấp không chờ nổi, ghé sát vào mặt Quý Thụy nhỏ giọng hỏi: "Tớ có thể tới nhà cậu ấy lấy lại được không..."
"Đương nhiên là không được." Quý Thụy không chút khách sáo nào cắt ngang lời hắn, thấy dáng vẻ vẫn chưa chịu từ bỏ của Đào Ngôn, cậu ta liền bổ sung thêm một câu: "Cậu có nghĩ cũng đừng nghĩ."
"Ò, biết rồi." Đào Ngôn thở dài, thất vọng cúi đầu xuống.
Một lát sau lại trở nên vui vẻ, mong chờ hỏi: "Vậy cái cúp của cuộc thi vào tháng ba năm nay thì sao? Cái đó cũng được."
Quý Thụy nhớ lại, lắc đầu từ chối: "Cái đó cũng tặng rồi."
"Cùng một người hả?" Đào Ngôn nhướn mày hỏi.
"Ừ."
"Được rồi. Lấy lòng vợ sắp cưới quan trọng hơn là tìm danh dự cho tớ." Đào Ngôn nhỏ giọng lẩm bẩm, giống như là tự an ủi bản thân, bắt đầu nghĩ xem còn cái cúp nào đáng giá để khoe hay không.
"Hmm~ Vậy cái huy chương của trận chung kết ở thành phố B thì sao?"
"Tặng rồi."
"Cái cúp ở cuộc thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-bat-thuong-cua-ban-cung-phong/3440729/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.