Việt Thần Thần thấy Quý Thụy nhìn chằm chằm môi mình, ánh mắt bỗng trở nên lạnh lẽo. Nhưng mà giọng điệu không thể hiện ra, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở: "Anh Quý, sao vậy ạ?"
"À, tôi..." Quý Thụy bỗng hoàn hồn, ý thức được bản thân vừa suy nghĩ điều gì, cậu ta nhảy dựng lên tránh xa thiếu niên, cả người toát mồ hôi lạnh.
Thằng nhóc này được đấy, không hổ là người nhà họ Việt, mới gặp nhau mà đã dùng viên đạn ngọt ngào này bắn cậu ta không còn manh giáp nào, nếu cậu ta tỉnh táo lại muộn chút nữa, thì có lẽ tới pheromone Alpha cũng cho người ta luôn mất thôi.
Quý Thụy không dám coi thường Omega nhìn thì ngoan ngoãn yếu đuối này nữa, cậu ta đứng cách Việt Thần Thần vài bước chân, cậu ta viện bừa một cái cớ để rời khỏi đây: "E hèm, cậu khát nước không, tôi xuống lầu lấy đồ uống cho cậu nhé."
Nói xong cậu ta nhanh chóng rời đi, không thèm quay đầu lại, lúc tới cửa còn vô tình trượt chân, bóng lưng có hơi chật vật.
Việt Thần Thần quay đầu lại nhìn cốc nước trái cây mát lạnh mới uống một ngụm trong tay mình. Khuôn mặt y không có chút cảm xúc nào, bấm mở một ván game mới, ngón tay di chuyển nhanh chóng trên bàn phím điện thoại, nhân vật trong game cũng thoát khỏi tình trạng chậm chạp cà giựt, động tác đoạt mạng lưu loát.
Rất nhanh chữ "Chiến Thắng" xuất hiện trên màn hình quang não. Y xóa lịch sử trò chơi, bê ly nước trái cây dựa lưng vào ghế, nhàm chán dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-bat-thuong-cua-ban-cung-phong/3435650/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.