Quý Thụy kéo y về phòng ngủ của mình, đóng chặt cửa rồi khoanh tay trước ngực, vô cùng phòng bị đánh giá thiếu niên ngoan ngoãn trước mặt mình.
Cậu ta không được mà hỏi: "Việt Trạch nhờ cậu tới đây làm gì?"
"Tới xem mắt với anh Quý." Việt Thần Thần ngây thơ trả lời.
Quý Thụy bị câu trả lời thẳng thắn này làm cho sặc, cậu ta không tự nhiên mà ho khan một tiếng, trưng ra vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Cậu còn nhỏ, mấy chuyện như này không được nói ra dễ dàng như thế, đừng có học theo anh họ Việt Trạch của cậu!"
Việt Thần Thần nghe vậy thì ngoan ngoãn gật đầu.
Quý Thụy hài lòng ừ một tiếng, kéo Việt Thần Thần tới bên cạnh giường, bảo y ngồi yên ở đây, không được gây rắc rối, rồi sau đó đi vào phòng thay đồ cởi bộ vest vướng víu ra, đổi sang quần áo mặc ở nhà, sau đó bước ra ngoài với vẻ mặt thoải mái.
Omega vẫn giữ nguyên dáng vẻ lúc cậu ta rời đi, yên lặng cúi đầu chờ, ngay cả tư thế ngồi cũng không đổi.
Quý Thụy chợt cảm thấy xấu hổ khi cứ bắt nạt một đứa nhỏ là Omega ngoan ngoãn như vậy.
Mặc dù đúng là do Việt Trạch sai qua đây, nhưng cậu ta đường đường là cậu chủ nhà họ Quý, từ trước đến nay vốn thông minh nhạy bén, vả lại cậu ta cũng đề phòng rồi, chẳng lẽ cậu ta lại rơi vào tay một Omega yếu đuối nhỏ bé, trói gà không chặt được ư.
Nghĩ vậy, giọng điệu của Quý Thụy dịu đi một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-bat-thuong-cua-ban-cung-phong/3424361/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.