Trạch Vũ đẩy cửa phòng đi vào, cô gái của hắn đang ngồi trên bàn học bài. Nhìn thấy hắn cô lập tức cắm cúi viết bài, không dám nhìn lên một lần nào nữa. Hắn ghét ánh mắt sợ hãi này của cô, trốn tránh, tại sao lại muốn trốn tránh hắn.
Hắn kéo ghế ngồi ngay bên cạnh Châu Huệ Mẫn, đặt chén chè cá heo hắn đặc biệt xếp hàng mua vì cô xuống bàn. Cô không nói chuyện, vậy thì hắn nói trước:"Học bài muộn vậy sao?"
"Ừm." Cô phát ra âm thanh cực kì nhỏ trong cuống họng.
Trạch Vũ đẩy chén chè qua, kiên nhẫn nói:"Ăn thử đi, xem có ngon không mà người ta xếp hàng chờ mua cả cây số."
Châu Huệ Mẫn nhìn chén chè, trong đó là cá heo đủ màu sắc, người ta dùng bột để nắn thành sao, thật sự rất dễ thương. Cô nghĩ vậy nhưng không động tay vẫn cắm cúi học tập, thấy thế hắn mới múc một muỗng đưa đến bên miệng cô.
Hắn tận tâm như vậy rồi, nếu cô còn không há miệng cô đoán hắn sẽ bóp chết cô, mà cô chưa muốn chết nên đành há miệng đón lấy chú cá heo màu hồng. Mùi vị trái cây ngọt mát lan toả trong miệng cô, trong lòng Châu Huệ Mẫn dịu đi đôi chút.
"Cá heo ở trong chén em có thể ăn, nếu em gặp chúng ở ngoài đại dương thì sao em có biết không?"
"..."
"Ở nơi đại dương là địa bàn của chúng, một là em ăn chúng, hai là chúng ăn em."
Châu Huệ Mẫn run rẩy đôi tay đang cầm bút, mấy ngón tay vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968243/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.