Châu Huệ Mẫn thi xong lật đật chạy ra cổng trường, cô sợ hắn đợi lâu sẽ nổi điên, con người hắn có mấy điểm kiên nhẫn đâu chứ. Hôm nay Hán ca không có đi xe thể thao như mọi hôm, hắn đi một cái xe to hơn ngày thường rất nhiều. Cô chui vào trong xế hộp, bên trong là một cái băng ghế dài, giống hệt một cái giường lớn.
"Thi tốt không?"
"Vâng được ạ."
Hắn nghe đáp lời xong mới gật đầu hài lòng, từ trong ngăn kéo hắn lấy ra phần thức ăn nóng hồi đưa cho cô. Châu Huệ Mẫn nhận lấy mở ra xem, đó là miến xào cua hắn đặc biệt chuẩn bị cho cô.
"Xe này anh mới mua hả?" Cô thấy ngượng ngùng, hắn vì cô mà chuẩn bị nhiều như vậy cô nói không cảm động là nói dối, từ trước tới giờ chưa có ai quan tâm chăm sóc cô như vậy cả.
"Không xe chở xác người của chỗ làm, tôi mượn."
Hắn nói giọng tỉnh bơ, Châu Huệ Mẫn rụt người sợ hãi cô nhìn hắn rồi thấy hắn cười phá lên, đưa tay xoa đầu cô nói:"Đùa em thôi tiểu nhát gan, mau ăn rồi ngủ đi một lát còn thi nữa. Đừng có thi trượt, mất mặt tôi lắm. Tôi nói với anh em hôm nay vợ tôi thi làm cảnh sát, họ còn gởi lời chúc tới em."
Khoé môi Châu Huệ Mẫn giật giật, Hán ca kể chuyện cười chẳng vui gì cả. Anh em của hắn hẳn là xã hội đen đi, còn chúc mừng cô cái nổi gì ?
Cái xe này của hắn được lắm chẳng khác gì khách sạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968240/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.