Hiểu Phù nhìn Vương Đề Hiền rồi ngoảnh mặt đi, bỗng anh vòng tay kéo cô ôm vào lòng dù biết trước như vậy sẽ khiến cho cảm thấy khó chịu.
Đơn giản chỉ là do vừa nãy, trong những câu chửi rủa của mình, Vương Chí Nguyên nói rằng một ngày nào đó Hiểu Phù chắc chắn sẽ bỏ rơi anh mà dựa vào lòng của một người đàn ông nào khác.
Dù biết chắc cô sẽ không làm như vậy, nhưng chỉ cần là một lời nói liên quan thôi, anh vẫn vô cùng sợ hãi.
Anh chỉ muốn được ở bên Hiểu Phù đến cuối cuộc đời, anh chỉ muốn được chăm sóc cho cô, được cùng cô trải qua những năm tháng hôn nhân yên bình.
Đặc biệt nhất, là được nhìn thấy cả hai khi về già, sẽ có con cháu vây quanh.
Đừng như những giấc mơ khi đó, những giấc mơ thực ảo luôn quấy nhiẽu trong tâm trí anh, ám ảnh trong từng giấc ngủ.
Anh đã từng mơ thấy rất nhiều lần Hiểu Phù nằm bất động trên lưng anh. Anh sợ viễn cảnh ấy sẽ trở thành hiện thực.
Anh không muốn mất cô đâu.
Hiểu Phù thử cựa cậy nhưng không thể gỡ được cái vòng tay chặt chẽ đó của anh, cô mím môi, hướng ánh mắt về phía đám đông đang nín thở tụ tập đầy ở bên ngoài cửa phòng.
“Hết việc rồi. Giờ thì giải tán đi”
Mấy người đó giật mình khi nhận phải ánh mắt sắc bén đó của cô.
Vương Đề Hiền là một người mà bọn họ không thể đắc tội, mà vợ của anh lại càng không thể đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2498579/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.