"Được rồi, giờ anh chỉ cần để ý nó, lâu lâu lại chất thêm than vào xung quanh là được."
Giang Hâm vừa nói vừa quanh qua nhìn người bên cạnh. Ai biết đối phương từ lúc nào đã dựa vào gần sát, hắn vừa quay mặt liền mém chút đụng vào mặt đối phương. Hắn giật mình mà ngây người ra.
Nhưng hắn cũng chỉ ngây người hai giây liền tỉnh hồn lại, vừa lùi về phía sau vừa nhìn đối phương ngờ vực hỏi: "Anh làm gì vậy?"
Ngôn Chử nhìn hắn, thản nhiên nói: "Học hỏi."
"..."
Giang Hâm không hiểu mà có chút cạn lời hỏi: "Vậy đã học được chưa?"
Đối phương liền thành thật gật đầu, không có tí chột dạ gì hết.
Giang Hâm cũng không nghi ngờ gì, đặng nói: "Vậy anh với tôi đi bê nước uống đến đi."
Nói xong hắn dẫn đầu đi vào chỗ để đồ của nhóm.
Những thứ họ dùng trong chuyến đi này đa phần đều là do chính họ chuẩn bị. Sau đi đến nơi thì đem bỏ vào tủ lạnh của nhà sàn để giữ tươi. Bởi vì lượng thức ăn cho nhiều người trong tận ba ngày hai đêm cho nên không hề ít chút nào. Đồ ăn bây giờ thì không cần bỏ vào tủ chi cho chật chỗ, nhưng nước uống thì phải ngâm trong thùng lạnh. Cái thùng đó rất lớn, một người không dễ bưng.
Thật ra trong khu du lịch cũng phục vụ những cái này, chỉ là họ vẫn thích tự chuẩn bị, nếu thiếu mới tính tới chuyện đó sau.
Bọn họ làm được một lúc thì từ nhà sàn lục đục có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3324071/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.