Thời điểm đó Tề Giản vẫn còn nói: "Em biết anh thích. Anh chỉ không muốn đi với em. Đổi lại là người khác anh sẽ cân nhắc..."
"Không phải!"
"..."
Thanh Đường hô lên xong cũng liền giật mình. Anh vậy mà không kịp suy nghĩ đã nói ra, mặc dù anh cũng muốn phản bác như vậy.
Nhưng sự thất thố của anh cũng không ảnh hưởng người trên giường vui vẻ, mặc dù bề ngoài điệu bộ của hắn vẫn rầu rỉ như vậy. Sẽ cực kỳ giả trân nếu người ta nhìn thấy nụ cười bên khóe môi ở nơi không ai thấy của hắn. Ngoài miệng hắn lại nói: "Anh phản ứng như vậy là vì anh chột dạ, là em nói đúng rồi. Anh luôn nghĩ tống cổ em đi. Thanh Đường, có phải anh luôn thấy em rất phiền..."
"Tôi không có!"
Cạch.
Nương theo tiếng hô thất thanh mang đậm cảm xúc bộc phát này là tiếng ghế bị ma sát với mặt đất phát ra tiếng vang thật lớn chứng tỏ người đó đã đặc biệt kích động.
Tề Giản đều bị âm thanh này làm giật mình. Hắn không nghĩ phản ứng của anh lại lớn như thế, lại sợ anh đụng vào đâu làm bị thương nên liền xoay người bật dậy nhìn xem. Hắn chỉ là muốn kích thích anh một chút, không phải thật muốn cãi cọ với anh.
Ai ngờ hắn vừa ngồi dậy đã mém đụng vào mặt của người đã đến ngồi xuống bên giường từ lúc nào.
Khoảng cách đôi bên gần đến nổi hắn có thể nhìn thấy biểu tình hoảng loạn trong đôi mắt người đối diện. Theo cùng nó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3305036/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.