"Anh là Thanh Đường? Nghe nói anh là nghiên cứu sinh?"
"Nhưng như vậy cũng không thể xuất hiện trong lớp đó được. Nghe đâu đó là lớp học của sinh viên năm nhất mà." Lục Hạo Đình khẳng khái đưa ra nghi vấn.
Thanh Đường lúng túng gãi cái mũi nhưng vẫn nói: "Tôi đi dạy thay."
"À..."
Ba người vô thức kéo dài giọng, hiểu luôn.
Sau đó họ lại không khỏi đưa mắt khinh bỉ nhìn Tề Giản, ẩn ý chính là: Người ta đi dạy mà cậu cũng đi theo nữa.
Thanh Đường xoay mặt đi không nhìn, rất có hương vị không muốn nhận mình quen biết tên nhóc dính người vừa không có tiết tháo này.
Tề Giản mới không thèm để ý. Hắn chỉ nói: "Rốt cuộc các cậu đến tìm tôi làm gì?"
"Không có gì thì tôi đi đây."
Nói xong hắn liền dắt tay Thanh Đường muốn đi.
"Ấy, tìm cậu đương nhiên có việc rồi."
Lục Hạo Đình liền chặn lại, sau đó nói: "Mấy hôm nay cậu không về nên không biết. Mấy người bên hội sinh viên đến tìm chúng ta, nói muốn tổ chức một buổi đi chơi dã ngoại, mời chúng ta đi cùng."
"Thì liên quan gì đến tôi?"
Tề Giản không lưu tình nói.
"Cậu cứ đùa. Không liên quan cậu thì liên quan ai? Họ vốn đã muốn kéo cậu vào hội từ lâu nhưng cậu không đi. Hơn nữa..."
Giang Hâm định nói gì nữa liền bị Lục Hạo Đình chặn lại. Sau đó Lục Hạo Đình liền tiếp lời: "Tóm lại đi chơi cũng không có gì không tốt. Nghe nói địa điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3305035/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.