Trái tim anh bất giác nóng lên. Đôi tay anh liền siết chặt đầu của hắn. Mười ngón tay luồn vào mái tóc ngắn ngủn cộm tay, lại đem bản thân mở ra hoàn toàn, trở nên phóng túng mà nhiệt tình đáp lại.
Cảm nhận được cử chỉ của anh cùng với từng luồn tê dại nơi da đầu, máu nóng trên người Tề Giản như sôi sục. Vốn dĩ hắn cũng không định làm gì quá hơn, nhưng cái lưỡi đinh hương đang không có chút quy tắc nào đâm loạn vào lưỡi của hắn lại khiến lửa dục trong lòng hắn cháy lên.
"Tề Giản... Tề Giản... Cậu sẽ không bỏ tôi đúng không... Tề Giản... Đừng bỏ rơi tôi..."
Tề Giản vốn đang d.ục vọng đốt thân liền bị những cái hôn tung lung trên môi mình cùng những lời tựa như bộc bạch van xin kia chấn cho tỉnh lại. Hắn không ngăn nổi nội tâm tràn ngập đau lòng với người con trai trước mặt này. Rốt cuộc anh đã trải qua những gì, Thanh Đường...
"Chỉ cần em còn sống..."
Em sẽ không rời không bỏ anh.
Lòng hắn nghĩ, miệng hắn lại đem đôi môi đang run rẩy kia nuốt vào, mạnh mẽ lại ôn nhu cướp đoạt hơi thở của anh.
Vốn dĩ hắn còn nghĩ dịu dàng trấn an cảm xúc của anh, nhưng có vẻ người trong lòng anh lại không có muốn vậy.
Anh ấy bỗng nhiên trở nên nhiệt tình như lửa. Đôi tai kia không ngừng mò mẫn tung lung trước ngực hắn, vội vàng xé áo hắn...
Thanh Đường, sao lúc anh chủ động cũng đáng yêu như vậy chứ...
Thanh Đường lại không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3305037/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.