Ở trong cảm giác của Thanh Đường ngón tay kia chính là một tên điên, cứ nơi nơi đâm loạn như không có mục đích, vừa ngây thơ vừa điên cuồng nhưng lại khiến anh nức nở nghẹn ngào. Ở lúc anh không kịp đề phòng, nó xược qua một điểm hơi nhô lên trên vách thịt mà đến anh cũng không biết còn có một chỗ như vậy...
"A!... Tề Giản..."
Bé tiểu Đường vừa mới bắn theo kích khích ở nơi tư mật kia lại tiếp tục ngẩng đầu ngưỡng cổ chào hỏi nữa. Còn bản thân anh vừa gọi tên hắn vừa ngã đầu vào trên vai hắn thở dốc từng ngụm. Kích thích quá mức khó lòng thừa nhận khiến anh vô thức nâng tay muốn ngăn cản cánh tay kia tiếp tục điều khiển những ngón tay đang giày vò anh, nhưng sức lực lại chẳng có mấy mà chỉ có thể bám hờ lên cánh tay đầy cơ bắp khỏe khoắn kia. Dáng vẻ như dực cự hoành nghênh chọc người càng thêm mạnh bạo, ép anh phải thốt ra những câu thừa nhận đầy xấu hổ.
Hắn không nói gì, chỉ ở bên tai anh thở ồ ồ. Cách một lớp vải quần anh còn có thể cảm thấy to lớn của hắn giật thình thịch, nóng như sắt nung. Kích thước như mãnh thú hồng hoang kia khiến anh run sợ lại vô thức cảm thấy hưng phấn kỳ quái. Anh đã mường tượng được nó rất là lớn, thật cứng, thật nóng, có thể giết chết anh. Nhưng anh lại không nhịn được mà từng nghĩ đến nó sẽ đi vào anh, làm anh đến ngất ngư. Anh sợ, lại khát khao được chinh phục. Anh cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/2743057/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.