Mà anh, chính là sinh vật duy nhất đặt ở nơi đó, không chút lực phản kháng, chỉ có thể vô lực để bản thân bị đốt cháy rụi.
Áo thun của anh bị kéo cao, dồn thành một khối nơi cổ, hai điểm trước ngực bại lộ ở trong không khí, mặc người chà đạp đến cứng ngắt, sưng đỏ, không thể nhìn rõ được hình dáng lúc mới đầu. Chỉ cần chạm vào một chút đã khiến người ta run rẩy vì đau đớn và tê dại đan xen chồng chéo không phân ngươi ta. Ở thời điểm anh ý loạn tình mê, thằng nhóc hư hỏng nào đó đã sắc tình đem hai bàn tay luồn vào quần anh, dán chặt lên hai cách mông săn mịn đầy tay. Hai cánh tay hắn hơi nhỏm lên, ép chặt hai bên sườn, dùng ngón cái kích thích hõm xương bướm giữa cánh mông anh, cưỡng ép anh rướn cao thân hình, vẽ ra một dáng hình đẹp đẽ trước mắt hắn.
Đôi môi hắn không ngừng gặm cắn từng tấc da thịt tạo thành dấu vết sắc tình khiến người mơ màng. Hai bàn tay lại nương theo đường cong cánh mông luồn vào càng sâu. Ngón tay trong lúc vô tình còn lướt qua miệng nhỏ ẩn giấu thật sâu giữa hai cánh mông. Hơi thở ẩm ướt nóng rực lại còn mềm mại phát ra từ nơi đó khiến hạ thân hắn nổ tung.
"Thanh Đường! Thanh Đường! Anh đúng là thuốc độc của em mà..."
Hắn vừa hô hoán vừa ra sức nhào nặn hai cánh mông của anh, khiến nó biến dạng, lại ý đồ muốn ép ra thứ gì đó càng kích thích hắn hơn. Kích thích hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/2743059/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.