Hắn nâng tay trái lên bằng tốc độ kinh người, nhắm trúng đầu Diệp Diễm từkhoảng cách xa mấy mét: “Anh đúng là không biết thương tiếc tính mạngcủa binh lính!”
Chiếc mũ bảo hiểm của hắn giống Trình Thanh Lam, đều có tính năng tự động xác định mục tiêu. Nói cách khác, chỉ cần hắn nổ súng, đầu Diệp Diễm nhấtđịnh sẽ nở hoa. Nhưng hắn không nổ súng, bởi vì Trình Thanh Lam đã nhắmvào đầu hắn từ một khắc trước. Hệ thống báo nguy trên mũ đã nhắc nhởhắn.
Cục diện căng thẳng. Hắn và Diệp Diễm đều biết rõ trong lòng.
“Thả chúng tôi đi!” Hắn cất cao giọng. Diệp Diễm lắc đầu: “Không thể nào!”
“Anh không sợ chết sao?” Hắn uy hiếp, lại quơ chiếc súng trong tay.
Diệp Diễm nói lạnh lùng: “Nhắm vào tôi có năm khẩu súng. Nhưng nhắm vào các người hình như có hơn ba mươi khẩu thì phải. Đầu hàng đi!”
Dưới ánh đèn pha cường độ cao chiếu rọi, sắc mặt người đàn ông có vẻ cực kỳnhợt nhạt. Hắn nghiêm mặt gào thét: “Diệp Diễm, chúng ta đấu tay đôi với nhau! Nếu tôi thắng, anh thả chúng tôi đi! Hơn nữa không được đuổi giết chúng tôi nữa!”
Diệp Diễm yên lặng một lúc, vậy mà lại gật đầu. Trình Thanh Lam lo lắng nhìn bóng lưng chảy máu của anh, anh lại không hề nhúc nhích.
Người đàn ông nói: “Tôi đếm một, hai, ba. Ngoại trừ tôi và Trình Thanh Lam,mọi người bỏ súng xuống!” Diệp Diễm nói ngay lập tức: “Làm theo lời anhta nói!”
Thủ hạ sau lưng hắn chợt do dự: “Lão đại, thật sự phải đấu tay đôi sao?”.Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-thoi-loan/2952969/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.