Ngày kế tiếp, Long Nghệ đi vào Sùng Hòa điện.
Sùng Hòa điện là nơi lâm triều của hoàng đế đương triều.
Long Nghệ vẫn mặc y bào mặc sắc (màu đen), thân áo thêu kim long vũ trảo (rồng vàng múa vuốt),trang trọng uy nghiêm; Vương miện trên đầu có mười hai chuỗi ngọc lưu ly rũ xuống, theo cước bộ của chủ nhân mà hơi hơi chuyển động.
Hoàng đế vừa mới tiến vào cung điện, nội điện nguyên bản còn đang ồn ào lập tức an tĩnh lại. Chúng thần nghiêm chỉnh xếp thành hàng, cúi đầu khom lưng.
“Tham kiến Hoàng thượng.”
Thanh âm thần tử chỉnh tề đồng loạt vang lên trong điện.
Long Nghệ ngồi xuống long ỷ, trên long ỷ điêu khắc đồ đằng long phụng uy vũ, đặt trên đài cao chính giữa Sùng Hòa diện. Long Nghệ ngồi thẳng tắp, ánh mắt cách một tầng chuỗi ngọc lưu ly quét nhìn triều thần bên dưới, sau đó thanh âm rõ ràng cất giọng nói, “Các khanh gia bình thân.”
“Hôm nay lâm triều, có việc khởi tấu, vô sự bãi triều.” Đức Phúc đứng bên cạnh nói.
Long Nghệ đưa tay khoát lên tay vịnh hình đầu rồng, đầu ngón tay lẳng lặng vuốt ve ban chỉ trên ngón cái.
Triều thần hai mặt nhìn nhau, cuối cùng có một người hạ quyết tâm khom lưng bước ra.
Long Nghệ mệt mỏi nhếch khóe miệng.
Người bước ra khỏi hàng là Lễ bộ Thương thư Tả Tề Dự, bộ dáng ước chừng bốn mươi tuổi, thân hình béo tốt mập mạp, khó nhọc chống đỡ cái bụng to tròn cúi thắt lưng xuống.
“Hoàng thượng, thần có việc khởi tấu.”
Tuy rằng đã đoán được nội dung mà Tả Tề Dự muốn nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-loan-ha-tieu-man-yeu/1291099/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.