"Chị thay ga giường đi, em đứng đây đợi chị."
Hạ Dĩ Đồng cuộn chăn lên, quấn lỏng lẻo quanh người, trên cô vẫn còn vết đỏ mờ nhạt, thực sự trông không giống người tốt cho lắm. Trưởng thành thật rồi, còn học được cả cách lạt mềm buộc chặt rồi, như ẩn như hiện, như gần như xa, còn biết dùng đàn tỳ bà che nửa khuôn mặt.
Lục Ẩm Băng tự giác giải thích rằng Hạ Dĩ Đồng đang muốn quyến rũ cô, sự quyến rũ cấp độ mười.
Một lần nữa, Liễu Hạ Huệ hất cô văng xa mười tám con phố.
Lúc nào có cơ hội, cô sẽ thử khiêu chiến với nhân vật Liễu Hạ Huệ này, nếu như thàh công, đây chắc chắn sẽ trở thành một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp diễn xuất của cô.
Cơ thể lại có phản ứng, Lục Ẩm Băng thở dài, tiện tay mặc lại cái áo ngủ. Cô nhớ Hạ Dĩ Đồng hơn sáu tháng, hơn một trăm tám người ngày, nhớ không chỉ là muốn chiếm hữu đối phương, mà còn muốn bị đối phương chiếm hữu. Cho dù là cái nào đi chăng nữa, cho đến bây giờ cô vẫn chưa thực hiện được bất kỳ cái nào trong số đó. Vừa rồi là Hạ Dĩ Đồng tự mình làm, chẳng có chút nào liên quan đến cô.
Muốn, rất muốn.
Lại nghĩ tới chuyện phải thay ga giường, một cái chẳng không đủ, có lẽ cần chuẩn bị hai cái. May mắn thay, cô đã chuẩn bị trước, hôm qua có ghé qua trung tâm thương mại...
Lục Ẩm Băng mở cửa tủ, có một chồng mới tinh, cầm lấy cái trên cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/3512838/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.